lời thề ước dưới ánh trăng
nhưng katherine cũng không biết, từ thẳm sâu tâm hồn cô bé, giọt nước mắt thương cảm mà cô bé dành cho vua ác mộng khi biết rằng hắn đã vĩnh viễn mất đi đứa con gái độc nhất lại chính là một nguy cơ mà vua ác mộng sẽ nhân đó để xâm chiếm giấc mơ của cô bé, thậm chí là đưa cô bé vào vòng xoáy âm mưu xâm chiếm thế giới trẻ thơ với những giấc mộng …
Chiều, chiều nhìn theo ánh nắng, lời thề ước dưới ánh trăng. Tình là tình cô đơn tái tê gió lạnh mùa đông Ngọn đèn dầu chiếc bóng nơi cô phòng Và mỗi lần chim én đưa tin con đò sang sông, môi mắt em chờ mong. Sầu thương đã lỡ, trách chi duyên tình dang dở Đời người con gái chỉ có một lần ước mơ Nào ngờ tình yêu trắc trở, tình đẹp là tình bơ vơ,
Dưới ánh trăng hẹn thề với nhau Điệp khúc Giấc mơ anh là chú rễ Còn em là cô dâu rạng rỡ Nắm tay ta cùng ước nguyện Trọn đời ta, yêu không cách xa!! Từ lâu em đã yêu thầm anh đó Mà không dám nói nên lời Ánh trăng hiểu, được lòng Của em còn ngại ngùng Dẫu đã yêu người rồi biết không Ánh trăng hiểu được lòng Của em còn ngại ngùng
Hai e hat cheo tuyet voi dang yeu chuc 2 khoe mot nam moi tran day suc song cong hien nhieu hon nua cho nuoc nha tren con duong ghe thuat chuc co gai hat cheo ngay
Ngày, ngày ra đón biết đâu anh còn nhớ chăng. Lệ buồn đêm khuya thức trắng. Chiều, chiều nhìn theo ánh nắng. Lời thề ước dưới ánh trăng. Tình là tình cô đơn tái tê gió lạnh mùa đông. Ngọn đèn dầu chiếc bóng nơi cô phòng. Và mỗi lần chim én đưa tin con đò sang sông
Site De Rencontre Pour Chiens Gratuit. Cùng Phòng GD&DT Sa Thầy đọc bài Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng. Tập làm văn lớp 4 Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng gồm 3 mẫu, giúp các em tham khảo dễ dàng kể lại từng đoạn, toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng thật hay, thật sinh động. Thông qua 3 bài kể chuyện lớp 4 này, còn giúp các em tích lũy vốn từ để nhanh chóng hoàn thiện tiết kể chuyện tuần 7 – Kể chuyện lớp 4. Vậy mời các em cùng theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây của Phòng GD&DT Sa Thầy Bạn đang xem Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng Kể lại từng đoạn câu chuyện Lời ước dưới trăng Tranh 1 Ở quê ngoại tôi có một phong tục thật đáng quý. Tất cả con gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến hồ Hàm Nguyệt nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng vào đêm rằm tháng Giêng. Nghe nói, lời nguyện ước của các cô gái sau này đều ứng nghiệm. Tranh 2 Năm nay, đúng vào cái đêm thiêng liêng ấy bà tôi gọi chị gái tôi về để thực hiện lời nguyện ước. Sau khi chị tôi đi rồi, tôi tò mò đi theo và gặp chị Ngàn ở ngõ. Chị Ngàn trạc tuổi chị tôi nhưng bị mù từ nhỏ. Chị Ngàn vốn đẹp người đẹp nết. Thấy chị lần mò đi một mình tội nghiệp, tôi dẫn chị đi. Tranh 3 Hai chị em tôi đến hồ, không khí ở đây vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ, và chị quỳ xuống vốc làn nước đầm ánh trăng áp lên mặt chị chấp hai tay lên ngực lầm rầm vái – Con ước gì…mẹ chị Yên…bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh Nói xong, chị đứng dậy, gương mặt chị phấn khởi tươi vui và thật hạnh phúc. Còn tôi thì hết sức ngỡ ngàng trước lời cầu nguyện của chị ” Cả đời người được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho bác hàng xóm” Tranh 4 Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Đến nhà, chị Ngàn xiết chặt tay tôi nói – Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không có cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ … Kể lại toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Trên đường đi. tôi hỏi chị – Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không? Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ! Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa đựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình – Con ước gì… mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói – Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ. Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ… Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng Ở một làng nọ có phong tục rất đáng yêu. Vào đêm rằm tháng giêng các cô gái tròn 15 tuổi đều đến một cái hồ có dòng nước đẹp nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt và cầu những điều nguyện ước của mình. Người xưa truyền rằng hầu hết các lời ước đó đều có ứng nghiệm. Đêm hôm ấy, chị Ngàn là cô gái mù cũng cùng đi với em gái ra hồ nguyện ước cùng các cô gái trong làng, tò mò theo chị đi ra hồ xem. Trên đường đi em gái hỏi ngàn “Chị định ước điều gì, có thể cho em biết được không? Nhưng chị Ngàn không trả lời. Ra tới hồ, dưới ánh trăng thấy mặt chị Ngàn sáng lên chứa một điều gì đó thánh thiện. Thế rồi khi nghe lời ước nguyện của chị Ngàn. Ước cho mẹ con chị yên người hàng xóm bên cạnh nhà được khỏi bệnh. Nghe được điều ước ấy, người em gái ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ ước được một lần, tại sao lại ước điều tốt lành cho người khác?” Em gái lại dắt tay ngàn về, trong lòng suy nghĩ phân vân. Ngàn siết chặt tay cô bé và nói “ nhà chị Yên nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng. Chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, chị mới chợt nhớ nhưng đã muộn rồi. Chị ấy buồn mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ”. Đến đây thì đứa em gái mới hiểu ra và thầm nhủ “Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi em sẽ làm như chị làm bây giờ”. Và lời nguyện ước đã đến với cô bé khi cô ấy tròn 15 tuổi. Cũng dưới ánh trăng rằm cạnh hồ nước, cô bé đến cạnh hồ vốc nước rửa mặt và lặng lẽ nguyện cầu “Con ước cho mắt chị Ngàn sáng lạiLời nguyện ước của cô bé thành hiện thực. chị Ngàn được phẫu thuật mắt miễn phí của hội chữ thập đỏ. Đôi mắt cô ấy sáng lại, cô ấy có gia đình và sống hạnh phúc. Tập làm văn lớp 4 Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng gồm 3 mẫu, giúp các em tham khảo dễ dàng kể lại từng đoạn, toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng thật hay, thật sinh động. Thông qua 3 bài kể chuyện lớp 4 này, còn giúp các em tích lũy vốn từ để nhanh chóng hoàn thiện tiết kể chuyện tuần 7 – Kể chuyện lớp 4. Vậy mời các em cùng theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây của Phòng GD&DT Sa Thầy Kể lại từng đoạn câu chuyện Lời ước dưới trăng Tranh 1 Ở quê ngoại tôi có một phong tục thật đáng quý. Tất cả con gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến hồ Hàm Nguyệt nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng vào đêm rằm tháng Giêng. Nghe nói, lời nguyện ước của các cô gái sau này đều ứng nghiệm. Tranh 2 Năm nay, đúng vào cái đêm thiêng liêng ấy bà tôi gọi chị gái tôi về để thực hiện lời nguyện ước. Sau khi chị tôi đi rồi, tôi tò mò đi theo và gặp chị Ngàn ở ngõ. Chị Ngàn trạc tuổi chị tôi nhưng bị mù từ nhỏ. Chị Ngàn vốn đẹp người đẹp nết. Thấy chị lần mò đi một mình tội nghiệp, tôi dẫn chị đi. Tranh 3 Hai chị em tôi đến hồ, không khí ở đây vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ, và chị quỳ xuống vốc làn nước đầm ánh trăng áp lên mặt chị chấp hai tay lên ngực lầm rầm vái – Con ước gì…mẹ chị Yên…bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh Nói xong, chị đứng dậy, gương mặt chị phấn khởi tươi vui và thật hạnh phúc. Còn tôi thì hết sức ngỡ ngàng trước lời cầu nguyện của chị ” Cả đời người được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho bác hàng xóm” Tranh 4 Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Đến nhà, chị Ngàn xiết chặt tay tôi nói – Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không có cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ … Kể lại toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Trên đường đi. tôi hỏi chị – Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không? Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ! Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa đựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình – Con ước gì… mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói – Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ. Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ… Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng Ở một làng nọ có phong tục rất đáng yêu. Vào đêm rằm tháng giêng các cô gái tròn 15 tuổi đều đến một cái hồ có dòng nước đẹp nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt và cầu những điều nguyện ước của mình. Người xưa truyền rằng hầu hết các lời ước đó đều có ứng nghiệm. Đêm hôm ấy, chị Ngàn là cô gái mù cũng cùng đi với em gái ra hồ nguyện ước cùng các cô gái trong làng, tò mò theo chị đi ra hồ xem. Trên đường đi em gái hỏi ngàn “Chị định ước điều gì, có thể cho em biết được không? Nhưng chị Ngàn không trả lời. Ra tới hồ, dưới ánh trăng thấy mặt chị Ngàn sáng lên chứa một điều gì đó thánh thiện. Thế rồi khi nghe lời ước nguyện của chị Ngàn. Ước cho mẹ con chị yên người hàng xóm bên cạnh nhà được khỏi bệnh. Nghe được điều ước ấy, người em gái ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ ước được một lần, tại sao lại ước điều tốt lành cho người khác?” Em gái lại dắt tay ngàn về, trong lòng suy nghĩ phân vân. Ngàn siết chặt tay cô bé và nói “ nhà chị Yên nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng. Chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, chị mới chợt nhớ nhưng đã muộn rồi. Chị ấy buồn mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ”. Đến đây thì đứa em gái mới hiểu ra và thầm nhủ “Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi em sẽ làm như chị làm bây giờ”. Và lời nguyện ước đã đến với cô bé khi cô ấy tròn 15 tuổi. Cũng dưới ánh trăng rằm cạnh hồ nước, cô bé đến cạnh hồ vốc nước rửa mặt và lặng lẽ nguyện cầu “Con ước cho mắt chị Ngàn sáng lạiLời nguyện ước của cô bé thành hiện thực. chị Ngàn được phẫu thuật mắt miễn phí của hội chữ thập đỏ. Đôi mắt cô ấy sáng lại, cô ấy có gia đình và sống hạnh phúc.
Nhạc sĩ/ Sáng tác Lê Bảo Khang Năm sáng tác Ngôn ngữ Việt Nam Số lượt nghe 670 Lời bài hát Thề nguyện dưới trăng- Lê Bảo Khang Lặng nhìn ánh trăng non Anh mong người mỏi mòn Lời hẹn ước dưới trăng vẫn còn đâу Ɲụ hồng dẫu mong manh Tuу phai màu tuổi xanh Tình nàу xin mãi trao riêng về em Đêm dài anh viết ngàn câu thơ với bao lời уêu Phương nào xa xôi người có thấuhiểu Trăng buồn đơn côi vì thương nhớ dáng ai ngàу xưa Ϲùng với bao kỹ niệm mãi mong chờ ƊK Ɲgười уêu ơi em có nhớ những kỹ niệm khi chúng ta gặp nhau Ɲgồi bên nhau ánh trăng mơ mê saу giấc mộng tình уêu Ɲgười уêu ơi anh có nhớ chiếc hôn đầu mình trao về nhau Để thao thức đêm từng đêm mong anh quaу về Ɗù mình cách xa nhau Tim không hề đổi dời Lời hẹn ước dưới trăng không nhạt phai Ɲụ hống dẫu mong manh Ɲhưng tim còn xanh mãi Tình nàу xin mãi trao nhau mà thôi Added by Lấp Lánh Ước Mơ SHARE Lời bài hát Thề nguyện dưới trăng Nhạc sĩ/ Sáng tác Lê Bảo Khang Năm sáng tác Ngôn ngữ Việt Nam Số lượt nghe 670 Lời bài hát Thề nguyện dưới trăng- Lê Bảo Khang Lặng nhìn ánh trăng non Anh mong người mỏi mòn Lời hẹn ước dưới trăng vẫn còn đâу Ɲụ hồng dẫu mong manh Tuу phai màu tuổi xanh Tình nàу xin mãi trao riêng về em Đêm dài anh viết ngàn câu thơ với bao lời уêu Phương nào xa xôi người có thấuhiểu Trăng buồn đơn côi vì thương nhớ dáng ai ngàу xưa Ϲùng với bao kỹ niệm mãi mong chờ ƊK Ɲgười уêu ơi em có nhớ những kỹ niệm khi chúng ta gặp nhau Ɲgồi bên nhau ánh trăng mơ mê saу giấc mộng tình уêu Ɲgười уêu ơi anh có nhớ chiếc hôn đầu mình trao về nhau Để thao thức đêm từng đêm mong anh quaу về Ɗù mình cách xa nhau Tim không hề đổi dời Lời hẹn ước dưới trăng không nhạt phai Ɲụ hống dẫu mong manh Ɲhưng tim còn xanh mãi Tình nàу xin mãi trao nhau mà thôi
Khác với các bài đọc khác, bài tiếng việt lớp 4 “Lời ước dưới trăng” là một câu chuyện nhẹ nhàng, dung dị nhưng ấm áp tình người. Chúng mình cùng khám phá phần đọc - hiểu nhé! Bài đọc tiếng việt lớp 4 Lời ước dưới trăng chỉ với vài câu văn ngắn ngủi, bài đọc đã đưa chúng ta tới một làng quê nhỏ, có những con người dù có thiệt thòi hơn bao người khác vẫn luôn nhân hậu, bao dung. Chúng mình cùng bước vào đọc-hiểu và khám phá ý nghĩa của câu chuyện nhé! 1. Nội dung bài “Lời ước dưới trăng” “Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Trên đường đi. tôi hỏi chị - Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không? Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ! Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa đựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình - Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói - Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ. Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ...” Theo Phạm Thị Kim Nhường 2. Soạn bài kể chuyện Tiếng Việt lớp 4 “Lời ước dưới trăng” Dựa vào lời kể của cô giáo thầy giáo, em hãy tìm lời thuyết minh cho các tranh Chúng mình cùng nhìn kỹ từng bức tranh và lời thuyết minh phía dưới và cùng tóm tắt câu chuyện nhé. Bức tranh 1 Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Bức tranh 2 Đêm rằm hôm ấy, ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Bức tranh 3 Chị Ngàn chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình - Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Bức tranh 4 Chị Ngàn nói với tôi “Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ” Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ... Kể lại toàn bộ câu chuyện Câu chuyện “Lời ước dưới trăng” kể về một làng quê nhỏ. Ở đó có một phong tục vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Vào đêm thiêng liêng ấy, tôi tò mò đi theo. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Ra tới hồ, chị Ngàn chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình “Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh” Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Chị Ngàn nói với tôi “Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ” Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ... Cô gái mù trong câu chuyện cầu nguyện điều gì ? Cô gái mù trong câu chuyện là chị Ngàn. Chị ước mẹ chị Yên hàng xóm mau khỏi bệnh. Hành động của cô gái cho thấy cô là người thế nào ? Chị Ngàn tuy bị mù, mồ côi mẹ khó khăn và thiệt thòi hơn những người khác. Nhưng chị không ước cho chị, chị ước cho sức khoẻ hàng xóm, mong mẹ chị Yên khỏi bệnh. Chị là một người nhân hậu, biết quan tâm, thấu hiểu và yêu thương mọi người. Em hãy tìm một kết cục vui cho câu chuyện trên. Năm nay tôi 15 tuổi. Vào đêm rằm tháng Giêng, tôi lại ra Hồ Hàm Nguyệt để nói lời ước nguyện. Tôi nhớ đến chị Ngàn, người chị đẹp người đẹp nết, xinh đẹp và nhân hậu năm nào. Tôi ước gì chị Ngàn sẽ khỏi bệnh, mắt sẽ sáng lên và ngắm nhìn được mọi thứ. Hồ Hàm Nguyệt ơi, hãy biến điều ước của tôi thành hiện thực nhé. Một thời gian sau, như một phép màu, chị Ngàn đã khỏi mắt, đã nhìn được mọi vật xung quanh. Chị gặp được một người chồng yêu thương chị hết mực. Đúng là, ở hiền thì gặp lành! 3. Ý nghĩa câu chuyện tiếng việt 4 bài “Lời ước dưới trăng” “Lời ước dưới trăng” giúp chúng ta nhận ra được Vậy là chúng mình đã kết thúc bài hướng dẫn sọan bài Tiếng Việt lớp 4 Lời ước dưới trăng rồi đấy. chúc phụ huynh và các em đã có một bài học thú vị và ý nghĩa.
lời thề ước dưới ánh trăng